• Trans: Trang.
  • Beta: Thuận.
  • Check: SakkaPsy.

– Nhân loại! Vậy là, Sao Trắng nghĩ rằng năng lực cổ đại nguyên tố đất đang ở lãnh thổ của chúng ta, hoặc là ở lãnh thổ của tộc Cá voi, hoặc là ở lãnh thổ của Mary đúng không?

Cale lặng lẽ gật đầu để trả lời cho câu hỏi của Raon.

Tương truyền rằng có duy nhất hai người từ thời cổ đại sở hữu nặng lực cổ đại mang nguyên tố đất

Một người là Đá cuội Khổng lồ Đáng sợ, kẻ còn lại chính là Sao Trắng cổ đại.

Sao Trắng đương thời hiện đang tìm kiếm năng lực mang thuộc tính đất của Sao Trắng thời cổ đại.

Ba địa điểm tiềm năng có thể chứa năng lực này chính là khu vực phía Tây Bắc của Vương quốc Roan, vùng đất của tộc Cá voi và phía Nam Vương quốc Caro.

Bìch bịch.

Cale cảm thấy trái tim cậu đang đập điên cuồng.

‘Chuyện này khiến cho mình phát điên lên mất.’

Nhờ vào cuốn hồi kí của Choi Jung Gun, Cale và Choi Han đã suy luận ra Vương quốc Roan.
Điều đó có nghĩa, câu trả lời chính là…

‘Phía Tây Bắc vương quốc Roan.’

Quê nhà của Hầu tước Taylor Stan.

‘… Cũng có lí.’

Giả thuyết này khiến những manh mối dần được liên kết với nhau.

Phía Đông Bắc Vương quốc Roan, tiêu biểu là lãnh địa của Cale Henituse rất phổ biến với đá cuội.
Ngược lại, ở khu vực phía Tây Bắc, lãnh địa của hầu tước Stan lại nổi tiếng vì đá granite.

Đá cuội và đá granite.
Vương quốc Roan được mệnh danh là vùng đất đá tảng chính là nhờ vào trữ lượng lớn của hai loại đá này.

‘Mọi chuyện đang dần trở nên khá thú vị.’

Cale mỉm cười.
Ngay lúc ấy.

“Ngài Tháp chủ Becrock, theo ngài, liệu chủ nhân sẽ ghé thăm cả ba địa điểm ấy chứ?”

Tên pháp sư đang được Tháp chủ của Tháp Nhà giả kim phía Nam gọi là “Ngài Tháp chủ Becrock”
Giờ Cale mới biết tên của tay pháp sư đó là Becrock.

– Nhân loại! Tên giả kim thuật sư ấy đang nói cái gì vớ vẩn lắm! Rosalyn thông minh mới là Tháp chủ trong tương lai! Cả ông rồng cũng bảo Rosalyn là một thiên tài nữa mà!

Cale lờ đi mấy lời ồn ào của Raon.

‘… Sự tuyệt vọng, hủy diệt, hỗn loạn.’

Cậu cũng lờ nốt cả mấy tên Nguyên tố Gió.

Sau đó, Cale tiến gần hơn đến chỗ cửa sổ.

“Ta không chắc. Chủ nhân nói rằng trước hết ngài ấy sẽ ghé đến địa điểm khả thi nhất có chứa năng lực.”
“Vậy ta nghĩ phía Bắc hẳn sẽ mang tiềm lực cao nhất. Thông tin kiểu này mà sao-”

Tháp chủ của Tháp Nhà giả kim phía Nam nhìn pháp sư Becrock với vẻ tò mò và tham lam, hắn hỏi.

“Ngài có muốn biết không, ngài Tháp chủ?”

Tuy nhiên, hắn ngay lập tức thay đổi thái độ sau khi trông thấy ánh mắt lạnh lùng của Becrock.

“Tất nhiên là không rồi. Ta chỉ muốn đi theo ý nguyện của chủ nhân thôi.”
“Tốt. Đó là tất cả những gì chúng ta cần phải làm.”

Tiến gần hơn, Cale có thể thấy Tháp chủ của Tháp Nhà giả kim phía Nam và ma pháp sư Becrock đang đổ mồ hôi. Cậu cũng có thể nhìn thấy toàn cảnh bên trong tầng chín.
Trong tầng có rất nhiều loại tài liệu khác nhau, cùng một tấm bản đồ khái quát toàn bộ Đế quốc Mogoru được treo trên tường.

Xuất hiện rất nhiều những chấm đỏ li ti trên bản đồ.

‘Là hành trình di chuyển của bọn chúng.’

Cale ngay lập tức nhận ra rằng những chấm đỏ và đường nối trên đó chính là những tuyến đường mà bốn Tháp chủ của Tháp Nhà giả kim sẽ sử dụng để tấn công thủ đô.

– Nhân loại, chúng ta sẽ trộm nó sao?

‘Trộm?
Để làm gì?
Sẽ rất lộ liễu nếu chúng ta ăn cắp nó.’

Có Becrock ở đây, tốt nhất là không nên gây chuyện ở tầng chín.

Chính bởi thế, Cale lại khoác lên người một chiếc áo choàng đen che kín cổ.

‘Ta chỉ cần ghi nhớ tấm bản đồ thôi.’

Đôi mắt Cale bắt đầu ghi nhớ toàn bộ tấm bản đồ và từng chi tiết nét vẽ xuất hiện trên đó.

– Nhân loại, chẳng phải chúng ta cũng nên trộm mấy cái đó nữa sao? Những tờ tài liệu í?

Đúng như Raon đã nói, Cale không thể chỉ nhìn vào mỗi tấm bản đồ được. Cậu cần phải vào trong và lướt qua những tập tài liệu kia nữa.
Lực lượng, tổ chức và vị trí của đội quân kẻ thù cũng quan trọng không kém.
Ngay thời điểm ấy.

Cốc cốc cốc.

“Có chuyện gì?”

Tháp chủ của Tháp Nhà giả kim phía Nam lên giọng hỏi sau khi nghe thấy tiếng gõ cửa. Becrock cũng hướng mắt về phía cửa.

“Thưa ngài Tháp chủ, tôi nghĩ ngài cần phải gặp một thương nhân.”

Tháp chủ của Tháp Nhà giả kim phía Nam cau mày sau khi nghe thấy câu trả lời.
Kẻ vừa báo cáo là một trong những thuộc hạ thân tín của hắn, tên này sẽ không đời nào làm gián đoạn cuộc trò chuyện của hắn với pháp sư Becrock mà không có lí do.

“… Một thương nhân?”

Nhưng y lại làm phiền bọn hắn chỉ vì một tên thương nhân nhãi nhép?
Mặc dù cảm thấy rất kì quái, tên Tháp chủ vẫn tiếp tục nói.

“Vào đi.”

Cạch.

Cánh cửa mở ra và tên thuộc hạ thân tín vừa cúi đầu vừa nói.

“Tôi rất xin lỗi vì đã làm gián đoạn cuộc trò chuyện của ngài.”
“Được rồi. Ngươi nói ta nên gặp một kẻ thương nhân là sao, ý ngươi là gì?”

Tháp chủ có thể trông thấy một nụ cười nhẹ xuất hiện trên gương mặt tay thuộc hạ rồi nhanh chóng biến mất. Y thậm chí còn lén nhìn Becrock rồi mới quay trở lại nhìn hắn.
Việc này khiến cho Tháp chủ thậm chí càng thêm tò mò. Tên này không phải là kẻ sẽ ngẫu nhiên làm ra những cử chỉ như thế.

“Ngài còn nhớ Hiệp hội Thương nhân Singten, một trong năm thương hội lớn nhất Đế quốc và đã từng có mối quan hệ gần gũi với hoàng gia chứ?”
“Ý ngươi đang nói đến tên hội trưởng Plavin Singten sao?”
“Vâng thưa ngài.”
“Hắn ta làm sao?”

Hắn quả nhiên là một thương nhân quan trọng, nhưng không phải một người có thể dễ dàng đến gặp Tháp chủ mà không hẹn trước.

“Ông ta nói rằng mình đã thu thập được khoảng một nghìn hai trăm nô lệ.”
“… Cái gì?”

Đôi mắt tên Tháp chủ mở to.

1,200 nô lệ.

Đó không phải là một con số nhỏ.
Ngược lại, đây là con số mang giá trị tương đối lớn, nhất là giữa hoàn cảnh hiện nay, khi bọn chúng đã mất khả năng để bí mật thực hiện những vụ buôn bán nô lệ như trong quá khứ.

Tên thuộc hạ tiếp tục nói với vẻ tự tin.

“Chúng ta sẽ lấy được rất nhiều tử mana nếu ta có được số nô lệ đó.”

Tử mana.
Đó là một nguyên liệu cần thiết cho ma thuật đen, đồng thời cũng là thứ mà bọn chúng cần dâng lên cho Sao Trắng.

Tháp chủ giờ đã hiểu tại sao thuộc hạ của hắn lại lén nhìn về phía ma pháp sư Becrock. Hai vai tên Tháp chủ vươn rộng đầy tự tin. Hắn liếc nhìn Becrock và bắt đầu nói.

“À hừm, thật tuyệt vời. Ngài cũng thấy vậy đúng không?”
“Đúng vậy. Ngài đã kiếm được cho mình một kẻ rất hữu dụng đấy, ngài Tháp chủ. Tôi biết mà, phải có lí do thì Tháp phía Nam mới nổi trội hơn hẳn ba tòa tháp còn lại chứ.”

Tháp chủ nở nụ cười sau khi nghe thấy lời tán dương của Becrock.
Becrock rồi sẽ nói những lời tương tự cho Sao Trắng. Điều đó sẽ nâng địa vị của tên Tháp chủ lên theo.

‘Mình thậm chí còn có thể trở thành Tháp chủ mới của Tháp Chuông của Nhà giả kim cũng nên.’

Vị trí đó hiện đang bị bỏ trống do cựu Tháp chủ đã chết. Kẻ nắm giữ vị trí đó sẽ điều khiển toàn bộ các hắc pháp sư và được ở bên cạnh Sao Trắng.

Nếu hắn có thể chiếm được vị trí đó!

Tên Tháp chủ cố kiềm nén lòng tham đang trỗi dậy của hắn xuống và ra lệnh cho thuộc hạ.

“Thế ngươi đã xác nhận chỗ nô lệ đấy chưa?”
“Tất nhiên rồi ạ. Hội trưởng hiệp hội thương nhân Plavin đã mang một thiết bị lưu trữ hình ảnh đến. Tôi đã xác nhận những nô lệ đó đã bị xích dưới tầng hầm trong dinh thự bí mật của hắn rồi ạ.”
“Ồ, thật sao?”

Tháp chủ dần trở nên phấn khích.
Tay thuộc hạ trông cũng có vẻ tự hào. Pháp sư Becrock chậm rãi đi → “lùi” ra xa khỏi cánh cửa sổ và tiến tới chỗ hai kẻ kia.
Điều này thậm chí còn khiến cho Tháp chủ và thuộc hạ kích động hơn.

“Vâng thưa ngài! Ở đó trông có vẻ như có cả trăm tên nô lệ, nên tôi không có lí do gì để nghi ngờ con số 1,200 cả.”
“Ồ, ta hiểu rồi! Đó là lí do tại sao Hội trưởng Plavin của chúng ta muốn gặp ta?”

Khóe môi tên thuộc hạ nhếch lên với vẻ quỷ quyệt.

“Đúng vậy thưa ngài, ông ta nói là muốn được gặp người sẽ trở thành chủ nhân tương lai của Tháp Chuông.”
“À hừm, tương lai của Tháp Chuông? À hừm!”

Tay Tháp chủ không giấu nổi vẻ vui sướng mà nhanh chóng đáp lại.

“Chắc là ta cần phải đi gặp Hội trưởng Plavin của chúng ta ít nhất một lần chứ nhỉ. Ta phải khen ngợi hắn vì chuyện tốt này mới được.”
“Tất nhiên rồi, thưa ngài Tháp chủ.”

Tên thuộc hạ đáp lại nhưng ánh mắt của Tháp chủ lại đang hướng về phía Becrock. Cái nhìn đó như đang muốn trưng cầu ý kiến của Becrock trong khi hắn đang cố gắng nâng tầm giá trị của bản thân để đáp ứng đủ những yêu cầu của Sao Trắng.

“Ngài Tháp chủ, ta có thể đi cùng được không? Ta cũng muốn được chiêm ngưỡng một thương nhân tài năng như vậy.”

Khuôn mặt của Tháp chủ thậm chí còn bừng sáng rực rỡ hơn sau khi nghe thấy lời đề nghị của Becrock.

“Đương nhiên là được! Ta cùng đi gặp hắn ngay thôi! Chuẩn bị một chỗ ở trên tầng mười đi.”
“Vâng, thưa ngài Tháp chủ!”

Chúng không thể gặp hắn ở đây, ở tầng chín với đầy những tài liệu chiến thuật được.
Tay thuộc hạ nhanh chóng đóng cửa sổ tầng chín lại.
Sau đó, cả ba bọn chúng rời khỏi phòng và đi lên tầng mười.

Cạch.

Cánh cửa đã bị đóng và khóa từ bên ngoài.

Vùuuuuuuuu-

Rồi một cơn gió nhỏ mà mạnh mẽ thổi vào trong phòng, xuyên qua một khe hở trên cửa sổ.

‘Mở cửa sổ. Sự hỗn loạn, hủy diệt và trộm cắp!’

Lạch cạch.
Cái khóa trên cửa sổ bắt đầu chuyển động.

‘… Trộm cắp!’

Sau đó, cái khóa được mở ra.

Kétttttttt.

Cửa sổ được mở ra, đi kèm với một tiếng động nhỏ.

– Có vẻ như không có bất kì thiết bị giám sát ma thuật nào ở đây!

Cale vừa nghe Raon nói vừa bước vào trong phòng. Cậu nhìn xung quanh rồi cất tiếng

“Ta đoán là bọn chúng phải rất vui sướng. Không ngờ là đám đó lại đi gặp Plavin ngay lập tức như vậy.”
“Nhân loại! Bọn chúng buồn cười quá! He he!”

Raon vỗ cánh đầy thích thú.
Cale đã nhặt được một tờ tài liệu trong khi Raon còn đang khoái chí.

Soạt. Soạt.

Những thông tin từ tài liệu nhanh chóng được não bộ của Cale ghi nhớ.

“Nhân loại ở dưới tầng hầm của hội trưởng thương hội độc ác Plavin vốn đều là lính cải trang hết! Chúng đều bị lừa cả rồi!”

‘Ha ha ha ha ha! Lừa lọc! Dối trá! Tội ác! Tuyệt vọng!’

Raon và Nguyên tố Gió tuy không nói chuyện với nhau, nhưng cả hai đều đang thốt ra những lời tương tự nhau. Về phần Cale, cậu vẫn đang bận bịu ghi nhớ, còn Raon lại huyên thuyên rất vui vẻ.

“Chúng sẽ bị tóm gọn bởi quân lính ngay khi đến thu thập những nô lệ của Plavin! Chúng ta sẽ âm thầm chơi chúng một vố đau!
Cale mỉm cười.

Quân lính trong thủ đô.
Những người lính căm giận Hoàng tử Adin và hoàng tộc, họ rất vui vẻ tự cải trang chính mình thành những nô lệ trong dinh thự bí mật của Plavin.

Tháp Nhà giả kim phía Nam sẽ gửi thêm vài lực lượng tới dinh thự để mang những nô lệ đã cải trang này đi.
1,200 là một con số quá lớn để có thể dịch chuyển tức thời, hoặc thậm chí là di chuyển bằng xe ngựa của thương hội.

‘Plavin cũng sẽ nói rằng hắn ta chẳng tài nào một mình di chuyển được hết từng ấy số người.’

Lực lượng của Tháp Nhà giả kim phía Nam sẽ bị coi như tội phạm ngay khi chúng cố gắng rời đi với những nô lệ.

“Nhưng tên chết giẫm Becrock đó đi với hắn đấy, liệu ông Ron sẽ ổn chứ?”

Ron Molan hiện đang ở bên cạnh Plavin, che giấu khuôn mặt của mình bằng một tấm mặt nạ.

“Ừ, sẽ ổn thôi. Cơ thể của Becrock hiện đang không quá ổn. Hắn còn không thể nhận ra được chúng ta đang ở bên ngoài. Kĩ thuật lén lút của Ron là đỉnh của đỉnh rồi. Nếu Ron che giấu sức mạnh, Becrock của hiện tại sẽ không thể nào nhận ra được đâu.”
“He he, vui quá đi! Ta phấn khích quá!”
‘Hủy diệt, hỗn loạn! Ha ha ha ha ha!’

Raon đang bay vòng vòng trên không trung.

Ta thích quá, ta muốn quay tròn thật tròn! Nhưng ta sẽ không lên cơn như tên vương thái tử đâu!” () (): Quay tròn và lên cơn là từ đồng âm trong tiếng Hàn.

Vùuuuuuuu-

Một cơn gió nhẹ tham gia cùng với Raon trên không trung.

‘Ta cũng sẽ xoay nữa! Tiệc tùng! Vui vẻ! Tuyệt vọng!’

Cộp!

Cả hai nghe thấy một tiếng cộp nhỏ vào lúc ấy. Raon nhìn về phía Cale.

“Nhân loại, ngươi xong chưa?”
“Xong rồi.”

Không còn một tài liệu nào trong tay Cale nữa.

“Raon, gọi giúp ta một cuộc điện thoại.”

Khóe môi cậu cong lên.

“Ngươi muốn ta gọi cho ai?”
“Gọi cho những người mà ta đã bảo ấy. Càng nhanh càng tốt.”

Cale bảo Raon gọi cho mọi người và Raon ngay lập tức gọi cho người đầu tiên.
Hội trưởng thương hội Plavin sẽ câu giờ cho họ càng nhiều càng tốt.

– Hửm? Thiếu gia? Lâu quá không gặp.
“Tasha.”

Dark Elf Tasha, dì của vương thái tử Alberu.

– Tôi đã gửi lũ trẻ… Thiếu gia Cale? Cậu đang trộm cái gì à?

“Vì không có nhiều thời gian nên tôi sẽ nói nhanh.”

Tasha ngồi thẳng dậy sau khi nghe Cale nói.

– Đương nhiên rồi, cậu nói đi.
“Dụ Sao Trắng đến Vùng đất Chết liệu có ổn không?”

Khu vực phía Nam Vương quốc Caro.
Khu vực của Mary hay còn được gọi là Vùng đất Chết.

– Ồ.
Tasha hơi kinh ngạc, cô hỏi.

– Tôi cần cậu nói chi tiết cho tôi.
“Xin hãy đến đây. Tôi không có thời gian.”
– Được. Tôi sẽ đến Đế quốc sớm thôi.

Cuộc gọi kết thúc.
Cuộc gọi tiếp theo được nối máy ngay lập tức.

– … Thiếu gia?

Cale vui mừng chào hỏi người đang sững sờ khi thấy cậu đeo một chiếc mặt nạ.

“Hầu tước Taylor, anh khỏe chứ?”

– … Thiếu gia, cái đ, hừm, có chuyện gì với ngoại hình của cậu vậy?
– Ồ! Thiếu gia, cậu đang làm gì thế? Đang ăn cắp cái gì à?

Cậu có thể nhìn thấy một Taylor lo lắng và một Cage phấn khích thông qua màn hình. Cale bắt đầu nói chuyện với hai con người đang phô ra hai biểu cảm hoàn toàn trái ngược.

“Vì không có thời gian nên tôi sẽ nói ngắn gọn thôi nhé.”

Hai người họ nhanh chóng trở nên nghiêm túc.

“Ngài Hầu tước, từ bây giờ, mong anh hãy giữ hết những tài liệu cổ giả tạo này.”

– Vâng?
“Và cô Cage, làm ơn hãy nguyền rủa Thần Chết giúp tôi.”
– Ồ, tôi có nên làm vậy không nhỉ?
“Và cả hai người.”

Cale nảy ra một suy nghĩ.

“Nếu có thời gian, cả hai người có thể đến Đế quốc được không?”

Vùng đất của tộc Cá voi nằm ở cực Bắc của Tây lục địa.
Vùng đất Chết của Vương quốc Caro nằm ở khu vực phía Tây của Tây lục địa.
Và cuối cùng, khu vực Tây Bắc của Vương quốc Roan nằm ở phía Đông của Tây lục địa.

Một vở kịch lớn bao gồm cả ba địa điểm hiện lên trong đầu Cale.

– Cũng được.
– Tất nhiên. Chúng tôi sẽ đến đó!

Người thứ ba Cale gọi đã ngay lập tức cất lời chào với cậu từ phía bên kia màn hình.

– Ngài Cale, có vẻ như ngài lại chuẩn bị để âm thầm viết lên một huyền thoại nữa rồi.
“Clopeh.”

Cale nhìn mái tóc trắng của Clopeh và tiếp tục nói.

“Hãy lén phi thẳng tới Đế quốc.”

Đôi mắt xanh của Clopeh dần hiện hữu sự hoang mang…

“Hãy mở rộng phạm vi của vở kịch.”

– Tôi đã hiểu rồi, thưa ngài Cale. Tôi cuối cùng cũng có thể trở thành một phần của huyền-

Tách.

Cuộc gọi kết thúc.
Cale nhắm mắt lại trong khi đợi Raon kết nối cuộc gọi cuối cùng.

Clopeh Sekka ở phía Bắc.
Tasha ở Vùng đất Chết.
Taylor Stan ở phía Tây Bắc Vương quốc Roan.

Ba người họ và cậu.
Và cả Sao Trắng.

“… Ta sẽ lấy đi những gì mà ngươi lầm tưởng là của mình.”

Cale sẽ lấy đi khát vọng của Sao Trắng, cũng giống hệt như cái cách hắn đã từng lấy đi tương lai của Raon và ước mơ của Chúa tể Sheritt.

Giận dữ ư? Trả thù?

Không phải vậy.
Chỉ đơn giản vì điều này đem lại lợi ích mà thôi.

– Thiếu gia.
– Cale!

Cậu có thể thấy hai người ở đầu bên kia màn hình trong cuộc gọi cuối này.
Họ là chiêu hồn sư Mary và Vua lính đánh thuê Bud Illis.

“Tôi đã hiểu được lộ trình tấn công của kẻ địch rồi.”

Cale bắt đầu giải thích tuyến đường ở cả bốn hướng. Khi Bud đã viết hết tất cả ra…

“Bud, liên lạc với Hannah, Ngài Rex, cậu Jack và Rei Stecker.”

Bud giật mình, trên tay vẫn cầm tờ giấy ghi chép chi tiết về những tuyến đường.
Đôi mắt hắn đang chờ đợi những lời kế tiếp của Cale.

“Bảo họ bắt đầu đi.”

– … Được thôi.

Một khi lệnh của Cale đã được gửi đến họ…
Họ sẽ ngay lập tức bắt đầu di chuyển tới bốn tòa Tháp của Nhà giả kim.
Quân đội đang sẵn chờ để rời khỏi thủ đô sẽ bắt đầu hành động.

“Mary.”

– Vâng, thưa thiếu gia.

Có một vài Dark Elf đứng phía sau Mary. Họ là quân tiếp viện được gửi tới từ Vùng đất Chết.
Cale nói với họ.

“Tôi đã tìm ra nơi bọn chúng cất trữ tử mana rồi.”

Địa điểm của cơ sở lưu trữ tử mana ở cả bốn hướng.

“Bắt đầu cuộc săn thôi.”

Mary cúi chào.
Tất cả tử mana ở Đế quốc đều sẽ nhanh chóng bị Mary và các Dark Elf lấy đi.

“Tối nay…”

Cale nói lời cuối trước khi kết thúc cuộc gọi.

“… Tối nay, Tháp Nhà giả kim phía Nam sẽ bị nổ tung.”

Đây chính là khởi đầu của cuộc chiến.

6 bình luận về “Chương 404: Chỉ có thể là ta (1)

Bình luận về bài viết này