• Trans: Try.
  • Beta: Xù é.
  • Check: Kei.

Thật chẳng dễ dàng để băng qua vùng biển mùa đông dữ dội này. 

Đó là lí do tại sao những nhà hàng hải, những người phải đi qua vùng biển phía Bắc đều là chuyên gia. Liên minh Phương Bắc chỉ tuyển dụng người giỏi nhất trong số những chuyên gia ấy.

Tuy nhiên, điều đó không quan trọng.

Baaang!

Sự chết chóc của vùng biển đã lộ diện trước những nhà hàng hải, những người gần như không thể vượt qua những xoáy nước để băng qua là làn sương đỏ.

” Giữ vững đội hình! Phóng đại bác”

Những người lính của Liên minh Bất khuất cuối cùng cũng bình tĩnh và bắt đầu di chuyển. Khuôn mặt họ vẫn ánh lên vẻ sợ hãi.

Soạt. Soạt.

Thi thể của đồng đội đang cản trở họ di chuyển, dù thế, họ vẫn chẳng có thời gian bận tâm đến nó.

“Uggggggggh-“

Có một tên lính bị trúng độc nằm trên mặt đất nhưng chưa chết hẳn. Cơ thể anh ta bị một người khác dẫm lên, thế nhưng người đó cũng chỉ thoáng liếc nhìn về phía tên lính bị trúng độc này rồi tiếp tục di chuyển.

Hắn ta nghĩ rằng mình có thể sẽ chết nếu dành thời gian dừng lại để giúp đỡ người khác.

Hắn ta vừa tiếp tục di chuyển vừa dẫm đạp lên những thi thể.

Trước đó một vài người trong số họ còn biết được nơi bản thân đang hướng tới. Tuy nhiên, họ đã không thể làm vậy được nữa.

” Di chuyển nhanh lên nếu các ngươi không muốn bị chôn vùi dưới biển”

Một trong những hiệp sĩ hét lên với phía những người lính.

” Bắt đầu chèo thuyền đi nếu còn muốn mang thi hài của đồng đội trở về quê hương”

Họ cần phải sống sót để bảo vệ thi thể của đồng đội.

Nếu không, tất cả bọn họ sẽ phải bỏ mạng tại đây và không một ai có thể tìm thấy xác họ.

Đây là lần đầu bọn họ ra khơi với một hạm đội gồm ba trăm tàu. Họ đã nghĩ rằng bọn họ có thể phá hủy bất cứ thứ gì vào thời điểm đó. Tuy nhiên, kết quả lại trái ngược hoàn toàn. Dường như chính kẻ thù của họ mới là người có thể phá hủy bất cứ thứ gì.

“Nạp đầy pháo!”

“Cung thủ ở đâu?”

Boong tàu hỗn loạn.

Các hiệp sĩ đã tập hợp lại thành đội hình trong khi các pháp sư bắt đầu niệm chú. 

Bang! Bang!

Vô số mũi tên bị bật ra ra từ khiên ma thuật của pháp sư và cả khiên của những hiệp sĩ. Một pháp sư vương quốc Paerun không thể không chửi thề sau khi nhìn thấy cơn mưa tên.

Beta: ý là Roan bắn tên xong Paerun đưa khiên lên đỡ, tên bị văng ra

“Chết tiệt! Chúng chuẩn bị mấy thứ đó từ lúc nào thế?”

“Sao vương quốc Roan có thể…”

Vương quốc Roan đã tuyên bố đầy tự tin để đáp lại chúng. Tuy nhiên, phần lớn các quốc gia thuộc lục địa phía Tây không quá để tâm đến Vương quốc Roan.

Đó là bởi chẳng có điều đặc biệt gì về họ trong suốt cả thập kỉ.

Sao đột nhiên bọn chúng lại có được lực lượng mạnh mẽ đến vậy?

Sao chúng có thể sở hữu lực lượng hải quân mạnh như này?

Nếu một vương quốc đơn lẻ như Roan lại có sự hiện diện của lực lượng Hải quân hùng hậu đến vậy thì tại sao họ không thống trị cả vùng biển?

Vị pháp sư đến từ Vương quốc Paerun đã tạo ra một chiếc khiên ma thuật thậm chí còn to hơn cả cái trước đó khi hắn ra lệnh cho cấp dưới.

“Lập tức kích hoạt lửa hoặc tia sét-!”

Hắn ta muốn phát ra mệnh lệnh đó.

Tuy nhiên, hắn đã phải thay đổi lệnh khẩn cấp.

Hắn có thể nhìn thấy một quả cầu lửa ở phía xa.

Mười quả cầu lửa ma thuật bay lên trời cùng một lúc.

‘Làm sao Vương quốc Roan có thể tạo ra được một cuộc tấn công bằng ma thuật như thế?’

Hải quân, Pháp sư.

Tên pháp sư sử dụng ma thuật lên mắt mình để mở rộng tầm nhìn trước khi khẩn trương hét lên.

“Khiên-!”

Mười quả cầu lửa đã tấn công con tàu khi nó vừa thoát khỏi xoáy nước.

“Ah!”

Tên phát sư, kẻ gần như không thể chống đỡ được bằng khiên ma thuật, hướng mắt về phía hạm đội tàu đỏ bằng tầm nhìn ma thuật của hắn. Một vài thành viên của Hội pháp sư đang có mặt trên mỗi con tàu.

Pháp sư của Vương quốc Paerun nhìn về những người mặc áo choàng ấy và không thể khép miệng lại.

“… Điên thật!”

‘Sao Vương quốc Roan lại sở hữu được nhiều pháp sư thế? Chuyện quái gì đang diễn ra?’

Ánh mắt của hắn chuyển hướng.

Một pháp sư mặc áo choàng đang bay lơ lửng trên không trung.

Tuy nhiên, phán đoán của hắn đã sai, người đó không hẳn là một pháp sư.

Đó là một người bay lên được nhờ sử dụng Nguyên tố gió.

Dark Elf Tasha tập trung sự chú ý vào giọng đến từ phía sau cô.

“Một lần nữa”

Cale ra lệnh.

Tasha giơ cả hai tay của mình lên. Hàng chục pháp sư của Đội Pháp Sư 1 làm phép cùng một lúc.

Rắc. Rắc.

Những quả cầu chứa năng lượng sấm sét được bắn lên trời. Tasha đã sử dụng gió khuếch đại giọng nói của mình để thực hiện mệnh lệnh của Tư lệnh Quân sự.

“Tấn công”

Những quả cầu được bắn về phía con tàu một lần nữa.

Cale quan sát đòn tấn công trước khi lên tiếng.

“Di chuyển các con tàu”

Mệnh lệnh đó được truyền tới một vài con tàu đỏ thông qua một thiết bị liên lạc ma thuật. Đội trưởng đội Hiệp sĩ, người đang ở trên một trong số những con tàu đỏ rút kiếm ra.

Keng.

Thời điểm những hiệp sĩ còn lại cũng lần lượt rút kiếm để đáp trả, con tàu đã dừng lại trước một con tàu quân sự cỡ trung của kẻ thù. 

Giọng của Cale được truyền đến tai của Đội trưởng đội Hiệp sĩ bằng thiết bị liên lạc.

– Chém cổ kẻ thù.

Soạt.

Vị đội trưởng nghe thấy âm thanh của ai đó lao tới trước mặt mình. Anh không thể đứng yên được nữa sau khi nghe thấy nó. Anh ta ra lệnh.

“Bám theo.”

Đội trưởng đội Hiệp sĩ bắt đầu di chuyển.

Anh ta chỉ cần ra một mệnh lệnh đơn giản.

Chỉ cần theo sau người trước mặt.

Đội trưởng nhảy lên và đáp xuống boong tàu của kẻ thù. Những hiệp sĩ khác theo ngay sau anh, một vài người thì dùng khả năng thể chất để nhảy trong khi số còn lại dùng thang để leo lên.

Tất cả họ di chuyển không có bất kì sự do dự trong khi dõi theo bóng lưng của một người.

Họ có thể thấy phần vai bị thương đã được băng bó bằng băng vải.

Tuy nhiên, các Hiệp sĩ hoàng gia Vương quốc Roan có thể thấy luồng aura đen phát ra từ một tay khác của người kia.

Là bậc thầy kiếm thuật đầu tiên của Vương quốc Roan trong một thời gian dài.

Choi Han vẫn hành động dù Cale đã bảo cậu nghỉ ngơi. Máu cậu sôi sục. Choi han không thể ngồi yên. Sau cùng, Cale cũng đành cho phép cậu hành động.

‘Làm bất cứ thứ gì cậu muốn. Tôi chắc cậu sẽ tự lo bản thân. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng tôi sẽ không để cậu cạnh mình nếu cậu bị thương thêm lần nào nữa.’

Choi han biết rằng Cale đang thực sự có ý như những gì cậu ấy đã nói.

Đó là lí do tại sao cậu ghi nhớ mệnh lệnh này trong khi tiếp tục di chuyển.

Quân đoàn thứ nhất của đội Hiệp sĩ hoàng gia theo sát phía sau cậu. Các bậc thầy kiếm thuật là những người đã đạt đến đỉnh cao của kiếm thuật. Không gì có thể khiến Hiệp sĩ Vương quốc Roan sợ hãi một khi luồng aura đen ấy còn ở trước mặt họ.

Bùm!

Aura đen phá hủy một khoang tàu của kẻ địch.

Cale đang đứng trên con tàu mạnh và an toàn nhất ở phía xa khi nhìn Choi Han phá hủy tàu của kẻ thù.

‘Cậu ta tuyệt thật’

Cale đang nghĩ rằng Choi Han thực sự xứng đáng để trở thành nhân vật chính trong khi ung dung quan sát chiến trường. Choi Han bắt đầu phát triển cá tính của mình theo khuynh hướng như một anh hùng.

‘Bây giờ mình có thể nghỉ một lúc’

Bức tương điêu khắc Rùa vàng ở ngay bên cạnh Cale. Mái tóc đỏ của cậu nổi bật trên con tàu vàng, thu hút sự chú ý của mọi người về phía mình.

Có rất nhiều quý tộc trên con tàu lớn và mạnh nhất trong cả hạm đội này.  Bọn họ, những kẻ cần chứng minh lợi ích của mình, không thể trốn trong khoang tàu, vì vậy họ đã mặc lên mình những bộ giáp mạnh mẽ và đứng ngay sau lưng Cale trên boong tàu.

Đó là những quý tộc khu vực Đông Bắc, những người đã từng một lần theo phe Khu vực Đông Nam và Khu vực Trung tâm.

Họ không thể thốt nên lời trước những gì đang xảy ra.

Những con tàu bị phá hủy.

Những người đã chết đi.

Nhưng đó không phải tàu hay người của họ.

Những quý tộc thở phào nhẹ nhõm trong khi tâm trí họ trở nên phức tạp trước sự thật mới mà họ vừa biết được. Một trong những quý tộc đang thúc đẩy giành quyền kiểm soát Khu vực Đông Nam đã đưa tay chạm vào gáy.

‘Vương quốc Roan có lực lượng hải quân mạnh vậy sao?’

Thế tử được cho là đang chuẩn bị căn cứ hải quân. 

Chứng kiến quy mô và sức mạnh của nó, cũng như Hội Pháp sư được cử đến để hỗ trợ họ, vị quý tộc đã nhận ra rằng tại sao Thế tử lại thành công giành được ngai vàng.

Nhưng có một thông tin khác cũng làm tất cả họ bàng hoàng.

‘Mình không biết rằng Nhà Henituse lại đóng góp  ⅓ số tiền cần thiết để xây dưng căn cứ.’

Lãnh thổ Ubarr bên bờ biển của Vương quốc Roan.

Thế tử của Vương quốc Roan.

Và gia tộc Henituse giàu có.

Những quý tộc càng thêm dè chừng Gia tộc Henituse sau khi mối quan hệ đối tác bị bại lộ.

“Khụ”

Vị quý tộc nghe thấy một giọng nói yên tĩnh vào lúc đó. Anh ta nhìn về phía trước. Người đang đứng trước anh ta là Cale Henituse.

Tư lệnh khu vực Đông Bắc đang dùng ống tay áo lau miệng. Anh ta có thể nhìn thấy một ít máu dính lên ống tay áo.

Dù vậy, quý tộc ấy không thể thốt ra lời nào.

Thứ nhất, anh ta cảm thấy sợ Gia tộc Henituse.

Anh sợ hãi lãnh thổ nằm trong góc của Vương quốc đã phát triển sức mạnh trong âm thầm. Tuy nhiên, một thứ cảm xúc khác ngoài sợ hãi đã xâm chiếm lấy anh ta.

Anh có thể nghe thấy tiếng Cale ra lệnh cho Hội Pháp Sư.

“Khởi động khiên. Bảo vệ binh lính”

Các pháp sư ngay lập tức tạo khiên ma thuật để bảo vệ binh lính trước đòn tấn công của pháp sư phe địch.

Kẻ địch đã bị tiêu diệt mà không làm tổn hại đến quân đồng minh. Đây là trận chiến một chiều. 

Không ai có thể tưởng tượng được Vương quốc Roan lại có thể áp đảo Liên Minh Bất Khuất như vậy.

Những quý tộc trải qua tình huống bất ngờ này đã có một cảm xúc khác đang khuấy động trong tâm trí họ. Chợt họ nghe thấy một vị quý tộc nào đó lên tiếng.

“Ban đầu gia tộc Henituse là Gia tộc Bảo hộ cho Khu vực Đông Bắc.”

Họ đã lãng quên nó bởi vì họ đã sống trong hòa bình trong một khoảng thời gian dài.

Mặc dù gia tộc Henituse hiện được biết đến như một Gia tộc giàu có, nhưng ban đầu Henituse là một gia tộc Võ thuật. 

Kể từ khi Vương quốc Roan được thành lập, gia tộc Henituse đã canh giữ lối vào Dạ Lâm, bảo vệ khu vực Đông Bắc và phần bên dưới của Vương quốc.

Gia tộc hầu tước Ailan hiện tại là gia tộc có khả năng võ thuật mạnh nhất Vương quốc Roan. Trong khi nhà Ailan lựa chọn vùng đất tốt nhất Khu vực Đông Nam thì nhà Henituse lại chọn nơi hẻo lánh này dù cho họ là một gia tộc nổi tiếng thời điểm đó.

Họ chọn đi về phía Dạ Lâm, nơi có những con quái vật mạnh nhất lang thang.

Các quý tộc dường như đã nhận ra điều gì đó vào lúc này.

Ánh mắt họ hướng về sau lưng Cale. Trái tim họ tràn đầy sự hồi hộp và mong chờ, giờ đây nỗi sợ hãi đã không còn nữa.

Những quý tộc có thể thấy Cale đang nhíu mày ở phía trước. Cậu ấy thậm chí không thể lau sạch vết máu trên ống tay áo khi tập trung vào chiến trường.

Thế nhưng cậu ấy lại không hề do dự khi ra lệnh cho quân lính và các pháp sư.

Cậu ấy dường như đáng tin cây.

Cùng lúc đó, họ cảm thấy hối hận.

Bọn họ đã lên tàu nhưng quá muộn.

Người “thực sự” không ở trên con tàu mạnh mẽ này, mà họ đang ở trên chiến trường. Người đủ tư cách đi vào lịch sử đang tự tạo nên lịch sử.

Vị quý tộc cắn môi mình. Anh ta muốn nói gì đó với Cale nhưng chỉ có thể cau mày khi không dám tiếp cận cậu.

Đó là lí do tại sao anh ta kiềm nén sự kích động của bản thân và tiếp tục giữ im lặng.

Tất cả quý tộc nhìn chằm chằm vào lưng Cale.

Tuy nhiên, bây giờ Cale chẳng hề cảm nhận được ánh nhìn của bọn họ. Cậu cau mày chặt hơn.

‘Mình đói’

Cậu không ra quá nhiều máu bởi vì đã kiểm soát sấm sét rực lửa của Lửa hủy diệt, dù vậy, Cale vẫn cảm thấy đói. Nó không giống như cậu có thể ngồi xuống và thưởng thức một miếng bò bít tết ngay giữa trận đấu. Điều này khiến cậu khó chịu.

Ngay lúc đó cậu nghe thấy giọng nói trong đầu mình.

– Nhân loại hơi mạnh, chúng ta bắt được tên pháp sư rồi.

Cale mỉm cười.

Raon đã tóm được tên pháp sư già.

Trị liệu sư và Kẻ săn Rồng đã bị bắt bởi hai cha con Ron và Beacrox.

Giọng Raon tiếp tục vang lên trong tâm trí Cale.

– Nhưng xin lỗi nha.

‘Xin lỗi?’

Khóe môi đang nhếch lên của Cale không ngừng mấp máy. Raon giải thích ý của nhóc ấy trong tâm trí Cale.

-Nhân loại hơi mạnh, ngươi bảo ta giữ cho hắn còn sống, nhưng hắn ta không trụ nổi nữa. Hắn ta gần như đã chết. Nhưng hắn vẫn sống. Ta đã cho hắn uống một lọ thuốc, nhưng vẫn sẽ chết trong khoảng hai ngày nữa.

“À, Không sao.”

Cale mỉm cười trở lại.

-Bọn ta cũng đã tóm được gã Thương sĩ. Hắn ta vẫn ổn. Hãy ném hắn cho Bâc thầy kiếm thuật Hannah.

Cale thấy rất hài lòng.

Gã Thương sĩ là người từng thân thiết với Bậc thầy kiếm thuật, Thánh nữ giả mạo, Hannah, khi nhóm của Cale đụng độ với Arm trong trận chiến giữa Cá voi và Người Cá.

Thánh Nữ giả mạo đang rất ngứa ngáy muốn ra tay với những kẻ đã sau lưng mình,nên cô sẽ rất hạnh phúc nếu họ giao gã cho cô.

Cale giơ tay mình lên với sự hài lòng.

Tấc cả các quý tộc nao núng sau khi thấy Cale đột nhiên giơ tay lên.

Tuy nhiên, tiểu thư Amiru, cùng với Dark Elf Tasha, hai người đứng cạnh cậu, đã hiểu mệnh lệnh của Cale. Cậu bắt đầu ra lệnh.

“Sẵn sàng cho cuộc tổng tấn công”

Mệnh lệnh cho cuộc tấn công đã được truyền đi tất cả các tàu.

Vào lúc đó, các quý tộc cảm thấy bầu không khí đã thay đổi.

Vùuuuuu-

Gió bắt đầu nổi lên.

Gió tụ lại bên trong làn sương đỏ.

Đội trưởng Pháp sư hét lên ra lệnh.

“Larocque 7!”

Ùuuuu-

Tất cả các pháp sư giơ tay lên. Những sợi mana nhỏ tụ lại thành bảy quả cầu.

Một trong những đội hình Pháp sư thuộc Vương quốc Whipper do Rosalyn làm trung tâm đang từ từ lộ diện trêm vùng biển.

Hơn nữa, hiệp sĩ hoàng gia đang chạy tán loạn trên tàu quân địch đã quay trở lại con tàu đỏ của chính họ ngay lúc đó.

“Lửa! Đừng cho chúng sơ hở”

Quân lính vẫn tiếp tục bắn vô số mũi tên vào Liên Minh Bất Khuất.

Ào. Ào.

Những con tàu đỏ bắt đầu từ từ rút lui.

Bờ biển thuộc Lãnh thổ Ubarr.

Lực lượng hải quân Vương quốc Roan đã được huấn luyện bên cạnh những xoáy nước mà Cale bỏ lại, tài năng hơn nhiều các nhà hàng hải phía bắc.

Ào.

Quân lính càng dồn thêm sức cho mỗi lần chèo thuyền

Con tàu từ từ về lại theo đội hình.

Hàng trăm con tàu đồng loạt rút ra khỏi làn sương mù độc. Đó là một cảnh tưởng tuyệt vời để xem. Những quý tộc đang chứng kiến nó không cảm thấy lạ khi họ có thể nhìn rõ ràng tất cả sự việc mặc dù vẫn đang là ban đêm.

Họ không có thời gian để tập trung vào thực tế là trời đang bắt đầu sáng hơn.

Cale quan sát các hiệp sĩ và pháp sư đang rút lui để chuẩn bị cho cuộc tấn công. Rồi cậu nghe thấy tiếng Raon.

– Hoàn thành.

Cale lên tiếng.

“Tấn công”

Tay Cale hạ xuống.

Ngay lúc đó, làn sương đỏ cũng thay đổi.

Vùuuuu.

Màn sương tĩnh lặng biến đổi.

Làn sương độc bắt đầu thổi ầm ầm.

Nó giống như cơn bão tuyết bao phủ hồ nước bao quanh Cây Thế giới.

“Ư!”

Gió khắc nghiệt đến nỗi quý tộc và binh lính phải che mắt lại. Cảm giác như họ có thể bị cuốn theo làn sương độc bất cứ lúc nào.

Vào lúc đó, giọng nói trầm của Đội trưởng đội Pháp sư truyền tới trong gió.

“Lửa!”

Ngọn lửa.

Nó như thể họ đang đốt cháy vũ khí. Bảy quả cầu ma thuật trên tay các pháp sư, những quả chứa bảy thuộc tính bay xuyên qua màn sương đỏ và phóng về phía kẻ thù.

Khoảnh khắc những quả cầu chạm vào lốc xoáy sương độc.

Bùm!

Một vụ nổ lớn đã xảy ra.

Cả đại dương gầm thét. Kể cả những quý tộc và binh lính trên con tàu vàng cũng phải bó tay vì chấn động từ vụ nổ.

“Ặc.”

“A, thật mạnh mẽ!”

Không thể nhìn thấy gì bởi vụ nổ, họ cố gắng đứng yên khi sóng đánh ầm ầm. Họ nghe thấy tiếng người la hét, âm thanh tàu vỡ do vụ nổ.

Kẻ địch chết.

Tất cả bọn họ có thể cảm nhận điều đó trong tim mình.

Sự ồn ào biến mất khi mặt nước dịu lại.

“Ngài Tư lệnh!”

Các quý tộc ngẩng đầu lên khi nghe tiểu thư Amiru, người phụ trách liên lạc thay mẹ cô, gọi Tư lệnh.

Ngài Tư lệnh.

Có gì đó không ổn với người Tư lệnh ư?

Các quý tộc kinh ngạc khẩn trương ngẩng đầu.

Họ có thể thấy mặt biển tĩnh lặng. Cùng lúc đó, họ thấy Cale, người đang nhìn Tiểu thư Amiru.

“Có vẻ như tôi đã giữ đúng lời hứa.”

Một trong những quý tộc đứng dậy như thể bị ma nhập sau khi nghe câu nói đó. Anh hơi loạng choạng vì chưa thể lấy lại thăng bằng, tuy nhiên, anh có thể sớm nhìn thấy Cale và đại dương bên kia con tàu.

Một điều gì đó mà anh ta đã không nhận ra cho đến bây giờ cuối cùng đã sáng tỏ.

Vùng biển sáng dần lên.

Mặt trời đã mọc.

Màn sương mù đỏ đã không còn bao phủ đại dương. Tất cả những gì anh ta có thể thấy là xác chết và những mảnh vỡ. Có cái gì đó đã lọt vào mắt của những người lính và quý tộc ngay lúc đó.

Tất cả đều nhìn về hướng mặt trời mọc. Đó là điểm mà các tia sáng mặt trời tập trung vào.

Các cung thủ hạ cung xuống. Hoa tiêu buông dây, tay chèo buông lái.

Keng.

Mũi tên của một cung thủ rơi xuống đất.

Họ đã nghe thấy giọng nói của thủ lĩnh của họ ngay lúc đó.

“Thông báo cho vương quốc.”

Những người lính từ từ bắt đầu giơ tay.

Họ nghe thấy giọng nói của thủ lĩnh của họ, Cale. Cale đang nhìn vào thiết bị liên lạc video trong vòng tay của Tiểu thư Amiru khi cậu tiếp tục nói.

“Chúng ta đã chiến thắng. Thông báo cho vương quốc. ”

Chúng ta đang chiến thắng.

Không còn kẻ thù nào trên đại dương.

Những người lính giơ cánh tay lên không trung và bắt đầu hò reo!

“Ahhhhh!”

“Wooooooooooo!”

Nhẹ nhõm, vui mừng và phấn khích. Những tiếng hét có đầy đủ cả ba cảm xúc này vang vọng khắp cả một vùng biển.

Chúng ta đã sống sót và chiến thắng.

Chúng ta đã giữ lời hứa của mình.

Những người lính cũng bắt đầu hét lên những điều này.

Mặt trời đã mọc để chào đón ngày thành lập Vương quốc Roan.

Những con tàu màu đỏ lại bắt đầu di chuyển. Họ đang hướng về con tàu vàng, hướng về Cale Henituse. Tất cả đều reo hò khi tập trung xung quanh thủ lĩnh của mình.

18 bình luận về “Chương 205: Đại dương đang… (5)

Bình luận về bài viết này