• Trans: Celi
  • Beta: Ngự
  • Check: Kei

_________

Hầu hết các Dark Elf đang lướt ngang qua sa mạc nhờ vào các Nguyên tố gió. Tên Dark Elf dẫn đầu đang lướt nhanh nhất có thể khi họ đến gần Lâu đài Leona.

Squish, squish.

Chất nhầy đen ngòm. Cô đang đạp qua những tử mana như thể chúng chẳng là gì cả. Không gì có thể ngăn cô tiến bước.

Cô bước đến dưới chân bức tường thành, nơi đầy rẫy những mảnh vụn từ mấy con tàu bị tàn phá. Cô đứng trên nền đất đen xì khi trình báo.

“Thưa Tư lệnh, mọi người đã đến đây an toàn!”

Valentino vô thức nuốt nước bọt.

Dark Elf.

Thậm chí họ còn hiếm hoi hơn cả những Elf thường, và cho đến nay họ vẫn bị lục địa phương Tây xua đuổi. Thực tế thì sự việc còn tồi tệ hơn vì bọn họ bị mọi người khinh miệt. Dark Elf được cho là sinh sống quanh những nơi chôn cất xác người. Cho dù họ chẳng đụng đến ai nhưng sự thật về việc họ sống tại những nơi tối tăm như thế khiến ai cũng phải dè chừng với họ.

‘…Họ là một phần của Vương quốc Roan, không, một đội của Tư lệnh Cale?’

Ánh nhìn của thái tử Valentino về Cale đã thay đổi khi anh ngẫm về chiêu hồn sư.

‘Đáng sợ thật đấy.’

Đột nhiên anh cảm thấy Tư lệnh Cale thật đáng sợ. Không phải vì cậu ta độc ác. Trên thực tế thì con người của vị tư lệnh này rất tốt.

Tuy nhiên sức mạnh của lòng tốt khi không đi kèm định kiến lại là một nỗi sợ đối với thái tử.

Đương nhiên là Valentino không biết những Dark Elf này sống bên dưới Vùng đất Chết. Anh chỉ ngạc nhiên trước Cale và phạm vi hoạt động của Vương quốc Roan. Anh cũng bị sốc trước sự quyết đoán của họ khi đưa những cá thể gớm ghiếc này ra sau những lựa chọn khác trong trận chiến.

“Thưa điện hạ.”

“…Tư lệnh.”

Anh nhìn về hướng Cale.

“Bọn tôi có thể bắt đầu tấn công chứ?”

Thứ phát ra từ miệng Cale là ‘tấn công’ chứ không phải là  ‘phòng thủ’. Thái tử Valentino dần nở nụ cười.

“Sao cậu lại hỏi ta chứ? Chẳng phải trước đó ta đã nói rồi ư?”

Valentino nhớ lại những gì mà mình đã nói trước cuộc chiến.

“Ta để cậu quyết định đấy.”

“Tôi sẽ không làm ngài thất vọng.”

Cậu ta rất đáng để tin tưởng.

Đồng thời Valentino cũng cảm thấy biết ơn thế tử của Vương quốc Roan, Alberu. Phía Vương quốc Roan đã giúp họ bằng cách gửi những thứ tốt nhất đến đây.

Anh nghe thấy Cale ra lệnh cho các Dark Elf.

“Đừng để quân địch tẩu thoát. Hãy chắc chắn rằng chúng ta đã tóm được bọn chúng.”

Dark Elf không đáp mà chỉ cử động, họ đã chọn cách dùng hành động để chứng minh năng lực của bản thân.
Tộc Dark Elf có số lượng lớn ngang ngửa một Đoàn Hiệp sĩ đã di chuyển.
Lửa, nước, đất và gió. Những tinh linh của mọi nguyên tố khác nhau cũng bắt đầu trợ giúp các Dark Elf.

Mũi tên lửa được bắn về hướng bờ biển trong khi họ quăng những quả bom nước về phía lũ Gấu. Mặt đất cũng bắt đầu rung chuyển và bám chặt vào mắt cá chân của những binh lính đang hướng về phía tàu.
Gần 100 Dark Elf chạy khắp nơi bên ngoài Lâu đài Leona. Nổi bật nhất trong số đó chính là người dẫn đầu, Tasha.

Cô cất cao giọng.

“Không được để chúng thoát dù chỉ là một tên!”

Luồng gió mạnh hơn bất kỳ cơn gió nào của Dark Elf đang gầm rú bên tai cô. Vô số mũi tên gió dài gần hai mét được bắn lên bầu trời, phóng về phía bờ biển trung tâm và những con tàu.

Baaaaaaang!

Một trong số những sàn tàu lớn đã vỡ nát.

“Aaaaaah!”
“Ahhhh!”

Họ có thể nghe những tiếng la thất thanh phát ra từ con tàu. Lũ Gấu không giấu nổi sự bàng hoàng của mình, chúng nhìn chòng chọc vào sàn tàu bị vỡ tan tành và những Dark Elf.

“Cái gì…? Dark Elf? Chúng vẫn còn sống trên lục địa phương Tây ư?”
“Sao đột nhiên chúng lại xuất hiện.”
“Có phải lũ người kia đã hợp tác với bọn Dark Elf rồi không?”

Nhiều con Gấu và hiệp sĩ đang hét lên cùng sự hoảng hốt. Tất cả bọn họ đều sốc trước cái chủng tộc lạ kỳ này. Vào khoảnh khắc đó một âm lượng to lớn vang lên.

“Lũ các ngươi im ngay! Grrrrr.”
Theo sau những tiếng hét là tiếng gầm của một con quái thú. Cuối cùng thì lũ hiệp sĩ của Liên minh Bất khuất cũng đã hồi thần và quay về hướng tiếng nói phát ra.

Con Quái vật Gấu Bắc cực. Con Gấu Bắc cực cao gần ba mét bước lên trước và gầm lên một lần nữa.

“Chúng ta sẽ tiến hành theo kế hoạch! Pháp sư, kích hoạt tấm khiên để chặn các đòn tấn công của Dark Elf! Chiến binh Gấu, tiến lên!”

Chất giọng nghiêm nghị đã làm dịu đi cơn hỗn loạn.
Họ có thể thấy con Gấu Bắc cực nở nụ cười.

“Ngay khi lũ Dark Elf bước ra khỏi vùng tử mana thì chúng ta sẽ giết chúng.”

Cơn hỗn loạn có thể được giải quyết bằng một sự điên tiết như thế này. Gấu Bắc cực vờ điên khi tiếp tục hét.

“Xé chúng thành từng mảnh! Đây sẽ là lần đầu ta giết một Dark Elf. Nghe có vẻ thú vị đấy! Kahahahahah!”

Lũ Gấu khác cũng nở nụ cười.
Dark Elf. Dù chúng được biết đến là những sinh vật hùng mạnh, nhưng lũ Gấu trong cơn cuồng nộ cũng điên không kém. Lũ Gấu có số lượng gấp đôi so với Dark Elf đang đứng cạnh những con tàu.

Chúng không hề sợ hãi.
Thực tế thì Dark Elf nên sợ bọn chúng.

Con Gấu Bắc cực lại hét lên một lần nữa.

“Này lũ Dark Elf! Nếu muốn sống thì đừng dại dột mà tiến thêm một bước nữa. Ngay khi lũ các ngươi vừa bước ra khỏi vùng tử mana thì móng vuốt của bọn ta sẽ xé toạc các ngươi ra thành từng mảnh!”

Ngay lúc đó, những Dark Elf đang chạy trên vùng tử mana hướng về phía bờ biển chùn bước.
Nụ cười của lũ Gấu càng đậm hơn khi những hiệp sĩ lần lượt lên tàu một cách nhanh chóng. Họ gần như đã xong việc và cả trăm con tàu đã sẵn sàng để ra khơi.

Các Dark Elf vẫn đứng đó khi chậm rãi quay đầu lại nhìn về hướng Lâu đài Leona.
Thủ lĩnh của họ, Tasha, đang đứng đó.
Cô lẩm bẩm với vẻ mặt kinh hoàng.

“…Bọn chúng bị ngốc hả?”

‘Chẳng phải Gấu là loài khôn khéo ư?
Liệu một kẻ khôn ngoan có thể nói mấy lời như thế không?’

“Tên đó chỉ là một thằng ngu thôi hả?”

Tasha bối rối nghiêng đầu sang một bên khi tiếp tục hạ lệnh. Gió vây xung quanh cô đã khuếch đại những lời cô nói để mọi người có thể nghe thấy.

“Mọi người, đắm chìm vào nó đi!”

Ngay lúc đó, lũ Gấu đã giật mình.

Boom. Boom. Boom!
Đột nhiên những Dark Elf dừng lại và dẫm lên mặt đất. Làn gió từ Tasha lướt qua bọn họ khiến cho tử mana dần trồi lên.

Cơ thể của các Dark Elf được bao bọc bởi tử mana nhưng đôi mắt của họ xuyên qua chất lỏng màu đen lại rực sáng hơn bao giờ hết.
Họ có thể cảm nhận được dòng chảy của năng lượng đang lan tỏa khắp cơ thể.

Tasha nở nụ cười.

Hiện tại họ đang ở trên mảnh đất được bao trùm bởi tử mana hiếm hoi.

“Thật là một mặt trận tuyệt vời.”

Không có một nơi nào khác tốt hơn để họ có thể chạy một cách điên dại.
Cô nhìn xuống những Dark Elf khác lúc này đã đắm chìm trong tử mana.
Rồi cô mỉm cười với lũ quân địch, những kẻ không biết đến sự đáng sợ thật sự của tử mana.

Có một lý do mà dù họ bị cả thế giới chối bỏ nhưng vẫn cố gắng để sinh tồn.
Vì bọn họ có năng lực để tồn tại trong một môi trường mà không một chủng tộc nào có thể tồn tại.

Cô nói.

“Tiến công.”

Những Dark Elf được bao bọc bởi tử mana và những Nguyên tố đã tuân theo mệnh lệnh của cô. Bọn họ bắt đầu chạy về hướng bờ biển. Lũ kẻ thù sẽ phải chạy trốn nếu không muốn bị giết bởi các nguyên tố hoặc bị dính độc từ tử mana.

“…Chết tiệt.”
“Chúng ta không thể tấn công nếu chúng đến đây với một cơ thể hoàn toàn được bao bọc bởi tử mana!”

Lũ Gấu sợ hãi.

“Nhanh, lên đây nhanh lên!”
“Nhanh nào!”

Những hiệp sĩ của Liên minh Bất khuất nhanh chóng kêu gọi các quân lính lên tàu. Các thuyền viên cũng nhanh chóng lên tàu để chuẩn bị cho cuộc tẩu thoát.
Trong mắt những binh sĩ. lũ Dark Elf với một cơ thể toàn là tử mana đến đây tấn công họ như là những con ác ma vậy. Trong trái tim của những người lính toàn là nỗi sợ tột cùng khi họ xô đẩy nhau để có thể nhanh chóng bước lên con tàu.

Nếu trốn thoát thì họ có thể sống sót.

Ngay cả thái tử Valentino và chỉ huy của Vương quốc Caro cũng nhận ra nỗi sợ hãi trong mắt quân thù. Hai người bọn họ giao tiếp bằng ánh mắt khi Valentino nhanh chóng hét lên.

“Tất cả pháp sư hãy chuẩn bị ma pháp! Tấn công tàu của bọn chúng!”

Họ chẳng cần ma pháp bay để đưa các hiệp sĩ đến đó. Các Dark Elf đã làm nhiều hơn những thứ mà hiệp sĩ có thể làm rồi.
Họ sẽ cột những con Gấu vào bờ và tấn công những chiếc tàu.
Trong khi đó, họ cần làm những gì mình có thể làm với ma thuật để cùng đạt được mục tiêu.

Ooooong, ooooong.
Thái tử Valentino cảm nhận được một tiếng ù ù phía dưới bức tường thành và tiến về hướng của Cale.
Dù anh biết điều đó là trơ trẽn, nhưng anh muốn nhờ Cale đặt tấm khiên của cậu ra phòng trường hợp kẻ thù tấn công trong khi các pháp sư đang tập trung công kích.

Anh đến gần Cale, người đang đứng trên một gờ đá ở đỉnh tháp trung tâm và lặng lẽ nói.
“Tư lệnh Cale, ta có thể nhờ cậu kích hoạt tấm khiên chứ? Bằng cách đó những pháp sư mới có thể tập trung vào các đợt công kích.”

Thái tử Valentino biết Cale đã từng ho ra máu và chịu đựng mỗi lần sử dụng năng lực cổ đại của cậu. Ngoại trừ thông tin về tấm khiên, thì đó là thứ đầu tiên anh biết khi điều tra về Cale.

Cuối cùng thì Valentino cũng nhận ra rằng trông Cale cực kỳ nhợt nhạt.
Nhưng Cale vẫn rất ổn. Chỉ là do da của cậu rất trắng, vậy nên trông cậu không thật sự nhợt nhạt.
Chỉ là  cậu hơi đói.

– Nhân loại, ngươi đói à? Ta có nên lén đưa cho ngươi một cái bánh táo không?

Cale mặc kệ câu hỏi của Raon trong chốc lát khi nhìn về Valentino. Ánh nhìn trầm tĩnh của cậu khiến Valentino vừa cảm thấy có lỗi vừa cảm thấy biết ơn. Anh biết ơn những người từ Vương quốc Roan, những người sẵn sàng hy sinh bản thân mình trong khi các linh mục ở vương quốc của anh lại không chấp nhận làm việc đó.

Ngay lúc đó,

“Tôi không nghĩ rằng bản thân có thể tạo ra một tấm chắn.”
“…Sao cơ?”
“Có thể là do nó cần quá nhiều sức.”
“À.”

Valentino thở dài.

‘Mình nghĩ cậu ta đã làm việc quá sức rồi.’

“Được rồi, tư lệnh không thể ngất xỉu khi sử dụng năng lực cổ đại đâu.”
Tư lệnh Cale cần phải kiên trì. Những hiệp sĩ vẫn chưa quên chiếc lá chắn bạc, và vì thế họ mới vượt qua nỗi sợ của bản thân về tử mana.

Valentino xin lỗi Cale.

“Ta xin lỗi. Ta đang yêu cầu cậu quá nhiều thứ rồi.”
“Vì tôi cần phải tàn phá vạn vật.”
“….Cậu vừa nói gì cơ?”

Valentino có thể thấy nụ cười trên khuôn mặt Cale. Nụ cười đó khiến tim anh đập nhanh hơn.

‘Dark Elf không phải là thứ cuối cùng sao?
Còn nữa sao?’

“…Này Tư lệnh Cale, cậu định làm gì thế?”

Cale đáp lại bằng một chất giọng tự tin.

“Bắt chúng như tôi đã hứa thôi.”

Cậu sẽ chiếm lấy những con tàu.
Nhưng bằng cách nào?

Ngay lúc Valentino sắp hỏi ra thắc mắc của mình.

Rắc rắc, rắc rắc.

Tiếng ồn phát ra từ một thiết bị liên lạc bằng hình ảnh chưa được kết nối trước đó.
Cuối cùng thì cuộc gọi đến tòa tháp phía nam cũng được kết nối.

Anh có thể thấy một gương mặt thông qua màn hình.
Không, những gì anh thấy là một áo choàng đen che khuất gương mặt của người đó.

Cale mở miệng.

“Mary.”
– Vâng thưa cậu.
“Bắt đầu tiến hành đi.”
– Tôi hiểu rồi.

Valentino nhìn về hướng Cale. Cale mỉm cười và giải thích.

“Thực thể mạnh nhất khi được bao quanh bởi tử mana, chiêu hồn sư.”

Đột nhiên Valentino lạnh sống lưng.
Kẻ địch đã dùng tử mana để phá tan hàng phòng ngự của Vương quốc Caro. Nhưng tình thế đã đảo ngược.

Ooooooooong- ooooooong-

Valentino nhìn xuống dưới chân.
Tiếng ồn này diễn ra đã được một lúc rồi.

Anh cứ nghĩ đó là tàn dư của mấy quả bom ma thuật.
Nhưng thật sự là thế ư?

‘Lẽ nào?’

Anh nhanh chóng quay về phía Cale.
Ngay lúc đó.

“Phụt!”

Những binh sĩ cùng với hiệp sĩ của Vương quốc Caro đang nhìn xuống chân tháp phía nam giật mình.

Rắc, rắc.

Mặt đất đầy chất nhầy đen ngòm đang ngọ nguậy.
Tên lính trẻ tuổi trên tòa tháp phía nam có thể thấy một chiêu hồn sư được áo choàng đen che phủ.
Ánh sáng đen đang tỏa ra từ tay cô. Mặt đất đang gầm lên khi men theo ánh sáng đó.

‘Thứ mà người của Vương quốc Roan đã gieo xuống!’

Đó là để dành cho chiêu hồn sư ư?
Người lính giật mình trước khi nhìn xuống đám đầm lầy đen phía dưới bức tường thành.

Cuối cùng thì, thứ gì đó màu trắng bò lên từ đầm lầy.
Ờm. ‘Bò lên,’ đúng là như thế.

Mặt đất nứt toạc ra. Ừm, mặt đất cùng mấy cái túi mang những thứ màu trắng này mở ra khi chúng ở phía trên đống tử mana.

Là xương.

Những khúc xương trắng toát.
Cả trăm, không, cả ngàn khúc xương bò lên từ mặt đất.
Ngay cả những khúc xương bên dưới đống đổ nát cũng trồi lên.

“…L, Làm sao mà.”

Valentino bám vào bờ tường và nhìn xuống đáy tháp phía nam.

Cót két.
Hàng nghìn khúc xương bò lên đang chụm lại với nhau như thể chúng được một tấm mạng nhện màu đen điều khiển.

Mary đã bày mưu với mấy khúc xương này khi cô canh chừng Clopeh bên dưới nhà tù dưới lòng đất.
Những mảnh xương dần kết thành một hình hài hoàn chỉnh.
Từng khúc xương men theo sợi tơ đen để nối thành những hình dáng khác nhau.
Đầu tiên là bàn chân cùng móng.
Tiếp đến là phần thân, và đầu.

Cuối cùng là đôi cánh.
Đúng vậy, là một đôi cánh.

Một đôi cánh lớn.

Hai con thây ma với một đôi cánh to lớn được tạo ra khi đống xương đã thành hình.

Valentino quay đầu về phía Cale.
Những con quái vật này là thứ đã tấn công vào lãnh thổ Henituse.

“…Wyvern!”

Anh có thể thấy Cale đang giải đáp thắc mắc của anh cùng một nụ cười.

Swooooooooosh-
Và rồi anh nghe thấy tiếng thứ gì đó xẹt ngang qua làn gió.
Valentino ngẩng đầu lên.

Hai con wyvern lớn đang lượn trên không trung.

Những con wyvern từng tan xương nát thịt vì Kẻ diệt Rồng.
Nhưng không phải tất cả đều thành đống tro tàn. Xương cứng của chúng vẫn còn.
Cale đã thu thập tất cả số xương wyvern đó.

‘Sao mình phải lãng phí nó chứ?’

Sau đó cậu giao chúng lại cho Mary.
Kết quả của nó hiện đang ở trước mặt cậu.

“…Tư lệnh Cale.”

Cậu thấy Valentino bối rối không biết nên mở miệng nói gì. Nhưng Mary đã nói qua thiết bị liên lạc bằng hình ảnh trước khi anh ta có thể lên tiếng.

– Bây giờ tôi vẫn đang tăng cường chúng.

‘Tăng cường?’
Nét mặt của Cale đã thay đổi.
Trước đây cậu chưa từng nghe mấy từ này. ‘Cô ta có ý gì khi nói tăng cường chúng?’

Nhưng Cale không thể không nở nụ cười khi chứng kiến những gì đang diễn ra.

“Ha, haha-”

Boom, boom!
Hai con wyvern đáp xuống đầm lầy đen ngòm.
Đống xương trắng có sự tương phản rõ rệt với đầm lầy đen ngòm. Nhưng sự tương phản đó đã nhanh chóng biến mất.

– Mary của chúng ta thật đáng kinh ngạc.

‘Nhỉ? Quá tuyệt vời ấy chứ.’

Chất nhầy đen dần rút khỏi mặt đất.
Hai con wyvern đang hấp thụ tử mana. Điều này dẫn đến việc màu sắc của chúng cũng thay đổi theo.

Giờ chúng đã giống với con Rồng Xương Đen từng bảo vệ lãnh thổ Henituse.
Chúng như hai phiên bản nhí của con Rồng Xương Đen đó vậy.

Valentino, người đang nhìn cảnh tượng này với vẻ mặt ngơ ngác, nghe thấy giọng nói của Cale.

“Ta đoán chúng ta không cần phải thanh tẩy.”

Chiêu hồn sư đã hấp thụ những thứ đó.
Mary đã bắt lấy cơ hội để trở nên mạnh mẽ hơn. 

Cale nói chuyện với Mary qua thiết bị liên lạc bằng hình ảnh. Cậu biết cô ấy sẽ hiểu ý cậu.

“Đến đây.”

‘Đến đây?’
Cale nói tiếp trước khi thái tử có thể bày tỏ sự hoang mang của mình.

“Đi thôi Choi Han.”

“Vâng, Cale.”

Valentino có thể thấy bậc thầy kiếm thuật nhảy lên bức tường thành từ đằng sau chiêu hồn sư.

‘Lẽ nào?’

Sau khi nghĩ về thứ gì đó, anh quay về phía Cale. Khi ấy Cale đã đứng trên gờ đá.

“Tư lệnh Cale, có phải cậu-”

Anh không thể nói hết câu của mình.
Một trong những con Rồng Xương Đen đã bay tới gờ đá và cúi xuống.

Tư lệnh Cale giẫm lên đầu con quái vật và đứng trên lưng nó. Đôi cánh của con wyvern dần vỗ những cái đầu tiên.

“Thưa điện hạ, tôi sẽ còn quay trở lại.”

Sau đó Cale bay đi.
Con wyvern của Choi Han sẽ sớm lại gần cậu ta thôi.

“Cale.”

Trên gương mặt Choi Han có một biểu cảm kỳ lạ.
Cale hiểu đằng sau nó là gì.

‘Mọi thứ đã thay đổi so với kế hoạch ban đầu của chúng ta rồi.’

Ban đầu họ định để đội phó Hilsman sử dụng con wyvern thứ hai này. Choi Han và Hilsman sẽ tập kích kẻ địch từ trên không.
Nhưng giờ Cale phải đích thân ra mặt vì tình hình đã thay đổi.

“Choi Han, từ giờ cậu phải bảo vệ tôi. Chặn mọi ma pháp và mọi đòn tấn công nhắm vào tôi.”

Choi Han nhìn xuống bàn tay Cale thay vì đáp lại. Trong lòng bàn tay có một cơn gió.
Một sức mạnh xấu xa mà mũi tên của Tasha không thể sánh bằng dường như có thể phát nổ bất cứ lúc nào.

Âm thanh của Gió.
Năng lực cổ đại đó dần lượn quanh cơ thể Cale.

Choi Han nhìn vào mắt Cale.
Cale mở lời.

“Tôi sẽ tạo ra những xoáy nước trên biển. Lũ kẻ thù sẽ không thể bỏ trốn. Hiểu rồi chứ?”

Đường hướng ra đại dương.
Cale đã lên kế hoạch để phá hủy con đường đó.

“Tôi hiểu rồi, Cale-nim.”

Thái độ của Choi Han đã thay đổi.

Hai con wyvern dần hướng về phía đại dương. Một con wyvern ở phía trước, như thể nó đang canh chừng cho con còn lại. Choi Han đang ở trên con wyvern đó.
Cale nhìn xuống mặt đất và nước khi đang bay ở phía sau.

3 bình luận về “Chương 218: Nghịch đảo (4)

  1. Nhóm dịch mượt ghê, nhưng có vài chỗ làm t thấy sượng.
    _ “Vì tôi cần phải tàn phá vạn vật.” nên thành “Vì tôi cần phải phá hủy vài thứ.
    sẽ hợp lý hơn, vì thiết lập của nhân vật Cale, với lại “tàn phá vạn vật” làm t thấy nó
    k liên quan tới bối cảnh, mạch truyện.
    _ “Vâng thưa cậu” -> “Vâng thưa ngài”, Vì Mary kính trọng Cale nên thường sẽ kêu Cale là “thiếu gia”, “ngài”.
    _ Khi Choi Han kêu Cale ở đoạn cuối thiếu hậu tố “nim”.

    Đã thích bởi 2 người

Bình luận về bài viết này